安止
ok8.org > 词典 > 安止
1.犹(yóu )安(ān )定(dìng )。
2.安(ān )居(jū );停(tíng )留(liú );安(ān )歇(xiē )。
汉(hàn )焦(jiāo )赣(gàn )《易(yì )林(lín )·豫(yù )之(zhī )观(guān )》:“胶(jiāo )车(chē )木(mù )马(mǎ ),不(bú )利(lì )远(yuǎn )驾(jià ),出(chū )门(mén )有(yǒu )害(hài ),安(ān )止(zhǐ )得(dé )全(quán )。”
宋(sòng )周(zhōu )密(mì )《武(wǔ )林(lín )旧(jiù )事(shì )·乾(qián )淳(chún )奉(fèng )亲(qīn )》:“上(shàng )至(zhì )太(tài )上(shàng )内(nèi )书(shū )院(yuàn ),进(jìn )泛(fàn )索(suǒ ),遂(suí )奏(zòu )安(ān )止(zhǐ )还(hái )内(nèi )。”
金(jīn )董(dǒng )解(jiě )元(yuán )《西(xī )厢(xiāng )记(jì )诸(zhū )宫(gōng )调(diào )》卷(juàn )一(yī ):“入(rù )得(dé )蒲(pú )州(zhōu ),见(jiàn )景(jǐng )物(wù )繁(fán )盛(shèng ),君(jūn )瑞(ruì )甚(shèn )喜(xǐ ),寻(xún )旅(lǚ )舍(shě )安(ān )止(zhǐ )。”
阅读:1156
●安止(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库