云亭
ok8.org > 词典 > 云亭
(参(cān )见(jiàn )云(yún )亭(tíng ))
1.云(yún )云(yún )、亭(tíng )亭(tíng )二(èr )山(shān )的(de )并(bìng )称(chēng )。古(gǔ )代(dài )帝(dì )王(wáng )封(fēng )禅(chán )处(chù )。
南(nán )朝(cháo )梁(liáng )简(jiǎn )文(wén )帝(dì )《和(hé )武(wǔ )帝(dì )宴(yàn )诗(shī )》之(zhī )一(yī ):“车(chē )书(shū )今(jīn )已(yǐ )共(gòng ),愿(yuàn )奏(zòu )云(yún )亭(tíng )仪(yí )。”
隋(suí )薛(xuē )道(dào )衡(héng )《隋(suí )高(gāo )祖(zǔ )颂(sòng )》:“坛(tán )场(chǎng )望(wàng )幸(xìng ),云(yún )亭(tíng )虚(xū )位(wèi )。”
唐(táng )李(lǐ )商(shāng )隐(yǐn )《寄(jì )太(tài )原(yuán )卢(lú )司(sī )空(kōng )三(sān )十(shí )韵(yùn )》:“公(gōng )乎(hū )来(lái )入(rù )相(xiàng ),皇(huáng )欲(yù )驾(jià )云(yún )亭(tíng )。”
2.即(jí )云(yún )亭(tíng )山(shān )人(rén )。
清(qīng )孔(kǒng )尚(shàng )任(rèn )自(zì )号(hào )云(yún )亭(tíng )山(shān )人(rén )。
清(qīng )孔(kǒng )尚(shàng )任(rèn )《桃(táo )花(huā )扇(shàn )·孤(gū )吟(yín )》:“云(yún )亭(tíng )词(cí )客(kè ),阁(gé )笔(bǐ )几(jǐ )度(dù )酸(suān )辛(xīn );声(shēng )传(chuán )皓(hào )齿(chǐ )曲(qǔ )未(wèi )终(zhōng ),泪(lèi )滴(dī )红(hóng )盘(pán )蜡(là )已(yǐ )寸(cùn )。”
阅读:1230
●云亭(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库