清恬
ok8.org > 词典 > 清恬
1.清(qīng )静(jìng )恬(tián )适(shì )。
南(nán )朝(cháo )宋(sòng )刘(liú )义(yì )庆(qìng )《世(shì )说(shuō )新(xīn )语(yǔ )·雅(yǎ )量(liàng )》:“宣(xuān )武(wǔ )与(yǔ )简(jiǎn )文(wén )、太(tài )宰(zǎi )共(gòng )载(zǎi ),密(mì )令(lìng )人(rén )在(zài )舆(yú )前(qián )后(hòu )鸣(míng )鼓(gǔ )大(dà )叫(jiào ),卤(lǔ )簿(bù )中(zhōng )惊(jīng )扰(rǎo )。
太(tài )宰(zǎi )惶(huáng )怖(bù ),求(qiú )下(xià )舆(yú ),顾(gù )看(kàn )简(jiǎn )文(wén ),穆(mù )然(rán )清(qīng )恬(tián )。”
《宋(sòng )书(shū )·王(wáng )弘(hóng )传(chuán )》:“弘(hóng )少(shǎo )好(hǎo )学(xué ),以(yǐ )清(qīng )恬(tián )知(zhī )名(míng )。”
《南(nán )史(shǐ )·齐(qí )晋(jìn )安(ān )王(wáng )子(zǐ )懋(mào )传(chuán )》:“诸(zhū )子(zǐ )中(zhōng )最(zuì )为(wéi )清(qīng )恬(tián ),有(yǒu )意(yì )思(sī ),廉(lián )让(ràng )好(hǎo )学(xué )。”
2.犹(yóu )清(qīng )澹(dàn )。
郭(guō )沫(mò )若(ruò )《海(hǎi )涛(tāo )集(jí )·跨(kuà )着(zhe )东(dōng )海(hǎi )》:“大(dà )约(yuē )是(shì )由(yóu )于(yú )久(jiǔ )病(bìng )中(zhōng )的(de )绝(jué )食(shí )和(hé )病(bìng )愈(yù )后(hòu )的(de )严(yán )格(gé )的(de )食(shí )物(wù )限(xiàn )制(zhì )的(de )原(yuán )故(gù )吧(ba ),口(kǒu )味(wèi )非(fēi )常(cháng )的(de )清(qīng )恬(tián )。”
阅读:1465
●清恬(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库