吹梅
ok8.org > 词典 > 吹梅
1.吹(chuī )拂(fú )梅(méi )花(huā )。
南(nán )朝(cháo )梁(liáng )简(jiǎn )文(wén )帝(dì )《梅(méi )花(huā )赋(fù )》:“春(chūn )风(fēng )吹(chuī )梅(méi )畏(wèi )落(luò )尽(jìn ),贱(jiàn )妾(qiè )为(wéi )此(cǐ )敛(liǎn )蛾(é )眉(méi )。”
2.吹(chuī )奏(zòu )《大(dà )梅(méi )花(huā )》、《小(xiǎo )梅(méi )花(huā )》等(děng )曲(qǔ )调(diào )。
宋(sòng )刘(liú )过(guò )《柳(liǔ )梢(shāo )青(qīng )·送(sòng )卢(lú )梅(méi )坡(pō )》词(cí ):“泛(fàn )菊(jú )杯(bēi )深(shēn ),吹(chuī )《梅(méi )》角(jiǎo )远(yuǎn ),同(tóng )在(zài )京(jīng )城(chéng )。”
阅读:1462
●吹梅(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库