音辞
ok8.org > 词典 > 音辞
(音(yīn )辞(cí ),音(yīn )辞(cí ))
1.言(yán )谈(tán );辞(cí )令(lìng )。
南(nán )朝(cháo )宋(sòng )刘(liú )义(yì )庆(qìng )《世(shì )说(shuō )新(xīn )语(yǔ )·赏(shǎng )誉(yù )》:“后(hòu )聊(liáo )试(shì )问(wèn )近(jìn )事(shì ),答(dá )对(duì )甚(shèn )有(yǒu )音(yīn )辞(cí ),出(chū )济(jì )(王(wáng )济(jì ))意(yì )外(wài )。”
北(běi )齐(qí )颜(yán )之(zhī )推(tuī )《颜(yán )氏(shì )家(jiā )训(xùn )·勉(miǎn )学(xué )》:“以(yǐ )外(wài )率(lǜ )多(duō )田(tián )野(yě )閒(jiān )人(rén ),音(yīn )辞(cí )鄙(bǐ )陋(lòu ),风(fēng )操(cāo )蚩(chī )拙(zhuō )。”
2.文(wén )词(cí )。
唐(táng )刘(liú )知(zhī )几(jǐ )《史(shǐ )通(tōng )·序(xù )例(lì )》:“枚(méi )乘(chéng )首(shǒu )唱(chàng )《七(qī )发(fā )》,加(jiā )以(yǐ )《七(qī )章(zhāng )》、《七(qī )辩(biàn )》,音(yīn )辞(cí )虽(suī )异(yì ),旨(zhǐ )趣(qù )皆(jiē )同(tóng )。”
3.音(yīn )调(diào )歌(gē )词(cí )。
《旧(jiù )唐(táng )书(shū )·曹(cáo )确(què )传(chuán )》:“可(kě )及(jí )善(shàn )音(yīn )律(lǜ ),尤(yóu )能(néng )转(zhuǎn )喉(hóu )为(wéi )新(xīn )声(shēng ),音(yīn )辞(cí )曲(qǔ )折(shé ),听(tīng )者(zhě )忘(wàng )倦(juàn )。”
阅读:1051
●音辞(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库