晏眠
ok8.org > 词典 > 晏眠
1.安(ān )眠(mián )。
唐(táng )杜(dù )甫(fǔ )《遣(qiǎn )兴(xìng )》诗(shī )之(zhī )一(yī ):“安(ān )得(dé )廉(lián )颇(pō )将(jiāng ),三(sān )军(jūn )同(tóng )晏(yàn )眠(mián )。”
宋(sòng )王(wáng )安(ān )石(shí )《阴(yīn )山(shān )画(huà )虎(hǔ )图(tú )》诗(shī ):“禽(qín )逃(táo )兽(shòu )遁(dùn )亦(yì )萧(xiāo )然(rán ),岂(qǐ )若(ruò )封(fēng )疆(jiāng )今(jīn )晏(yàn )眠(mián )。”
清(qīng )徐(xú )树(shù )丕(pī )《寄(jì )徐(xú )亦(yì )史(shǐ )广(guǎng )文(wén )》诗(shī ):“署(shǔ )冷(lěng )真(zhēn )忘(wàng )世(shì ),官(guān )清(qīng )得(dé )晏(yàn )眠(mián )。”
2.谓(wèi )睡(shuì )得(dé )很(hěn )迟(chí )才(cái )起(qǐ )床(chuáng )。
唐(táng )曹(cáo )松(sōng )《长(zhǎng )安(ān )春(chūn )日(rì )》诗(shī ):“尘(chén )中(zhōng )一(yī )丈(zhàng )日(rì ),谁(shuí )是(shì )晏(yàn )眠(mián )人(rén )?”清(qīng )唐(táng )孙(sūn )华(huá )《春(chūn )日(rì )病(bìng )中(zhōng )杂(zá )咏(yǒng )》之(zhī )二(èr ):“身(shēn )为(wéi )晏(yàn )眠(mián )丰(fēng )暇(xiá )豫(yù ),腹(fù )因(yīn )断(duàn )肉(ròu )得(dé )清(qīng )虚(xū )。”
阅读:1263
●晏眠(简体版)
©2015-2020 ok8.org 文学库